Tuesday, May 31, 2011

Thư Phương Nam gửi Nguyễn Thị Thủy - kèm Photo


Chào các bạn, dưới đây là những dòng thư mà Tạ Thị Phương Nam viết, gửi cho Nguyễn Thị Thủy. Thư được viết dưới dạng Note trên Facebook của Tạ Thị Phương Nam. Cập nhật vào ngày 31/05/2011 (tính theo múi giờ của Mỹ nhé).



Thư gửi Nguyễn thị Thủy, phó phòng hành chính trường ĐHCN TPHCM
Đồng gửi Nguyễn xuân Hoàn, Hiệu phó thường trực trường ĐHCN TPHCM
.
Hôm nay, tôi ngồi soạn lại những thứ cần phải quên đi thì tôi thấy tấm hình chụp chung cả nhà lúc ăn mừng thạc sỹ của bố tôi(lúc đấy). Tôi thấy sao mà cay đắng quá. Thôi thì cứ cho lúc đấy, a.Hoàn chưa biết đến mối quan hệ dơ bẩn thì còn hớn hở chụp chung với mẹ, với tôi. Còn c.Thủy, tôi không hiểu sao lại có thể hớn hở chụp hình chung với mẹ, với tôi như thế. Càng nhìn tôi càng thấy rợn người. Tôi nhớ đến hình ảnh chị hùng hùng hổ hổ như muốn đâm bổ vào một cô giáo nào đấy, bây giờ tôi mới hiểu, hóa ra là chị ghen.


.
Đâu rồi cái ngày xưa chờ c.Thủy về, mang theo từ nhà hàng khi thì cái bánh mỳ, khi thì hoa lan tím tết hình rất đẹp mà tôi cứ ngắm mãi không chán.
.
Đâu rồi cái ngày xưa cùng kèm đi xe đạp về nhà ở Hồ Văn Huê mỗi chủ nhật để xây nhà. Hôm nay, ba mẹ cùng các anh chị lớn dựng lên cái tường, tuần sau lát cái nền ... Cả đại gia đình xây xong cái nhà hết gần cả năm qua những ngày chủ nhật như thế. Để rồi mỗi chiều về, chị dắt xe đi ngang qua phòng, luồn qua đám hoa ...
.
Đâu rồi cái ngày sau đám cưới chị, bố tôi mắng chị thậm tệ mà tôi vẫn ghé nhà chị chơi. Nhiều hôm trốn việc nhà, ở bên nhà chị suốt buổi tối xem tivi và nói phét. Hôm nào thằng Ngọc lên, tôi mang luôn cả thằng Hải, thằng Ngọc sang nhà chị để bơi ở hồ bơi gần nhà cho chúng bớt đi bắn thằn lằn trong nhà
.
Đâu rồi cái thời tết nghèo, chị hỏi tôi muốn gì? Tôi trả lời: "bong bóng". Thế là từ đấy, lúc nào tôi cũng có thói quen mua 2 trái bóng đỏ to thật to để trong phòng khách
.
Đâu rồi cái ngày tôi lãng mạn tuổi teen, đòi đi hái hoa phượng. A.Hoàn chở tôi dọc đường Cộng Hòa bẻ cho đầy một giỏ phượng
.
Đâu rồi cái ngày tôi nổi loạn, mượn xe Astra của a.Hoàn để đi Vũng Tàu hay Củ Chi
.
Đâu rồi cái ngày khi cả nhà đang cười hí hí trong bếp, rồi tôi chạy xộc ra hỏi xe a.Hoàn đâu? ... Mất rồi thì lấy xe mẹ đi
.
Đâu rồi cái ngày tôi cứ nằn nì: "bác ơi, vuốt tóc cho con ngủ đi"... Rồi mẹ anh chị bảo: "lần này thôi nhé"
.
Đâu rồi cái ngày lần đầu tiên đi nước ngoài, chị hỏi tôi muốn gì. Tôi bảo cho tôi kẹp giấy
.
...
CÁI NGÀY ẤY ĐÂU RỒI? ĐÂU RỒI??
.
Bây giờ, đối với tôi chỉ là cảnh bố lồng lên như một con thú hoang, mẹ vừa khóc vừa hét, còn tôi và các em, mắt nhìn trừng trừng, người rung bần bật...
.
Tôi trách ai?
.
Tôi muốn gào thét lên khi biết rằng 10 năm xa nhà, ở nhà mẹ tôi âm thầm chịu đựng những cơn thịnh nộ của ông ấy. Có những lúc phẫn uất, mẹ tôi muốn cầm dao tự tử, muốn nhảy lầu, muốn chết quách cho rồi vì những lời ra tiếng vào không biết từ đâu bơm vào đầu ông ấy.
.
Chúng mày có trái tim không? Mẹ phụ ông ấy nuôi bao nhiêu cháu chắt, con số chắc chắn vượt qua bàn tay, bàn chân của cả nhà chúng mày. Có đứa cháu nào rắp tâm đi ngủ với chú nó vì lý do hoang tưởng là mẹ tôi đối xử với c.Thủy ko ra gì?
.
Vậy mỗi lần ông ấy đạp đổ bàn ăn, quăng cả chùm chìa khóa vào tô canh mới nấu, hay quăng điện thoại vào người, vào mặt mẹ tôi thì chị thích lắm phải không. Cho nên dăm bữa nửa tháng, chị nhắc ông ấy phải hành mẹ tôi một lần hoặc ít nhất cũng phải móc những câu rất thiếu văn hóa một lần trong tháng thì chị mới thỏa lòng đúng không.
.
Linh chi mẹ tôi nấu để bồi bổ cho ông ấy, chị lấy uống có ngon không?
.
Cái ngày tôi viết lá thư 19 trang (tháng 6/2006) hỏi tại sao ông ấy lại nuông chiều chị quá mức, chị còn nhớ không?
.
Ông ấy vừa đánh mẹ tôi, mà còn vừa nhắn tin khoe chị được thì làm gì ông ấy không kể cho chị nghe cái chuyện ông ấy mắng tôi là con đĩ, tát Sơn 3 cái rất mạnh (vì Sơn là người đưa thư). Chị có biết lúc đó, cả Sơn và cả ông ấy bỏ nhà đi. Mẹ chạy ra, mẹ không biết chạy theo ai để giữ lại ... một bên là chồng .... một bên là con ... Khi ông ấy về đến nhà, thì ông ấy bắt mẹ và Hải từ tôi, bắt cả họ hàng từ tôi. Thế lúc đấy chị có sung sướng không?
.
Cuối năm 2006, ông ấy đi công tác ở bắc mỹ, tôi nghe mẹ kể mà lòng dửng dưng. Cuối cùng, tôi cũng quyết định đi gặp ông ấy ở NY nhưng trong đầu lăm lăm hàng chục câu hỏi về chị, về a.Hoàn, nhưng rồi tôi lại thôi không hỏi nữa vì ông ấy đóng kịch giỏi quá. Giỏi đến nỗi tôi cứ tưởng là ông ấy bị chị và a.Hoàn lừa cho làm đến kiệt cùng sức lực... để rồi tôi tặc lưỡi nhủ thầm: "thôi bố cứ đi làm anh hùng đi"
...
Tôi nghĩ đến ông ấy, tôi nghĩ đến chị, từ lúc mở mắt, đến trong giấc ngủ... Tôi nghĩ đến những lúc cả hai cùng bạo hành tinh thần mẹ tôi ... mà vẫn âu yếm nhau: "em nguyện theo anh suốt đời"
.
Tôi nghĩ đến chị với hàng ngàn câu hỏi trong đầu: "tại sao chị lại dẫm đạp lên gia đình tôi một cách tàn nhẫn như vậy?"

(Thư nặc danh đe dọa tính mạng, nhận trong ngày 20/1/2011)
.
Tôi không hiểu tại sao .... cũng như chị, không hiểu tại sao tôi không mua tin mà vẫn có tin nhắn tình tứ của chị
... to be cont ...

Từ trái sang: Nguyễn Xuân Hoàn, Nguyễn Thị Thủy, Nguyễn Thị Xô, Tạ Thị Phương Nam

Cảm nhận của riêng tác giả blog taxuante.blogspot.com về ThS Nguyễn Thị Thủy : Đã gặp mặt rất nhiều lần, vì Thủy thường hay đi chung với thầy Tạ Xuân Tề. Hồi đó cứ tưởng là thư ký riêng của thầy hiệu trưởng cơ. Nói chung, ai cũng nể Nguyễn Thị Thủy hết, không hiểu vì sao ??? Về ngoại hình, có đường cong, nhưng mặt hơi già :D
Còn về TS Nguyễn Xuân Hoàn: Khá mù mờ thông tin về vị tiến sĩ này. Sẽ có một entry riêng về TS Nguyễn Xuân Hoàn thời gian tới.



11 comments:

  1. Nếu chuyện này có thật thì tôi thật sự ghê tởm những con người này.

    ReplyDelete
  2. This comment has been removed by a blog administrator.

    ReplyDelete
  3. tôi là một sinh viên hiện đang theo học tại trường, đọc tin này lúc đầu tôi không tin và nghĩ rằng đây là trò đùa tai ác của ai đó. nhưng nghĩ lại tôi thấy có vài thắc mắc muốn chia sẽ cùng các bạn.
    thứ nhất: người viết tự xưng là con gái của thầy Tề, vậy thật sự thầy Tề có con gái ko? nếu không có con gái thì thầy Tề cứ nói với cánh nhà báo rằng đó chỉ là tin đồn nhảm, rằng tôi không có con gái, ngược lại nếu có con gái thì giờ này con gái thầy Tề đâu? tại sao không đứng ra vạch mặt kẽ mạo danh mình đang vu khống cha mình? tại sao lại im lặng như vậy?
    thứ 2: vợ thầy Tề là ai? có thật sư là cô Xô không? dù thật hay không thì tại sao không thấy cô lên tiếng thanh minh cho chồng mình? tai sao lại để dư luận nghiệt ngã với chồng mình như vậy trong khi chồng mình là một hiệu trưởng của một trường lớn như thế?
    thứ 3: mình có đọc một bài báo bộ giáo dục có thanh minh cho thầy, nhưng chừng đó là chưa đủ, nếu kẻ đó là giả mạo thì thầy và gia đình phải hợp tác với công an mà truy tận gốc của vấn đề để xóa đi mối hoài nghi trong lòng sinh viên chúng em. đặc biệt là vợ và con gái thầy Tề, nếu vợ và con gái thầy cứ im lặng như mấy ngày nay thì mọi chuyện khó mà thuyết phục người đọc được.

    ReplyDelete
  4. Tạ Xuân Tề nói lái lại là Tê Xuân Tà. Một người vừa Tệ và vừa Tà.

    ReplyDelete
  5. Chào các bạn! Mình là người làng Diêm, xã Minh Tân, huyện Hưng Hà, tỉnh Thái Bình cùng quê với thầy Tề, TS Xuân Hoàn, Ths thị Thủy và mình cũng đã từng học ĐHCNTPHCM. Ở quê mình bây giờ, TS Nguyễn Xuân Hoàn vẫn được gọi là "thằng thợ sắt". Ai cũng bất ngờ khi nghe tin Xuân Hoàn là Tiến sĩ và phó hiệu trưởng trường HUI. Nhưng mọi người đều tặc lưỡi: "nó là cháu vợ thầy Tề và em ruột thị Thủy ấy mà". Sự tiến thân của TS Hoàn thật bất ngờ và diễn ra một cách nhanh chóng đến khủng khiếp!. TS Hoàn học bổ túc cấp 3, sau đó học đại học tại chức Bách Khoa TPHCM. Vừa học tại chức vừa làm giáo viên dạy hóa lớp 10 hệ trung cấp 4 năm trường cao đẳng CN4 (hiện nay là HUI). Sau khi lấy bằng tại chức, lập tức học thạc sĩ tại Viện nghiên cứu Sinh học Môi trường TP HCM và nhanh chóng làm nghiên cứu sinh cũng tại Viện này. Chỉ trong vòng 5 năm Xuân Hoàn đã có cả 2 bằng Thạc sĩ và Tiến sĩ có thần kỳ không các bạn?.

    ReplyDelete
  6. Quét sạch bọn rác rưởu này đi mới mong xã hội phát triển được. Đó là lý do vì sao VN luôn là nước yếu hèn.

    ReplyDelete
  7. Quét sạch bọn rác rưởu này đi mới mong xã hội phát triển được. Vì được “lãnh đạo” bởi những con người này nên giải thích được tại sao VN luôn là nước hèn kém. Hãy ngưng ngay việc “lãnh đạo” chúng tôi, chúng tôi không cần các người.

    ReplyDelete
  8. Thật xấu hổ khi tốt nghiệp ở 1 ngôi trường như vậy. Tôi đề nghị tất cả cựu sinh viên tốt nghiệp từ “ngôi trường” này hãy trả lại bằng tốt nghiệp cho “nhà trường” để lấy lại danh dự của mình.

    ReplyDelete
  9. Xã hội mình không phải chỉ có một ngụy quân tử Tạ Xuân Tề, một đạo đức giả Nguyễn Xuân Hoàn, một Hồ Ly Tinh Nguyễn Thị Thủy mà có đầy dẫy. Tỉ lệ gần như bất ngờ, nếu thật sự có một con số thống kê trung thực được công bố.
    Hãy hình dung, từ tư duy quản lý xã hội, đào tạo con người, giáo dục tư tưởng đến hình thức hoạt động xã hội, cơ cấu tổ chức và bổ nhiệm con người của một chế độ thì dễ hiểu kết quả hoạt động của xã hội ấy.
    Nếu bạn có đủ khả năng tư duy độc lập, Hãy hình dung lại toàn cảnh xã hội Việt Nam sau từng chặng thời gian 5 hay 10 năm để chiêm nghiệm sẽ rõ:
    Đừng tin vào bất kỳ con số nào, của bất cứ ai, của bất kỳ một tổ chức chính trị, kinh tế, văn hóa, giáo dục, hay xã hội nào mà hãy tự mình chiêm nghiệm. Nếu bạn được học đến đâu thì tự chiêm nghiệm đến mức độ đấy.
    Những điều này không phải chỉ mình tôi biết mà tôi tin gần như toàn xã hội đều biết, nhưng “hay” ở chổ chẳng ai nói ra và mọi thứ “bình chân như vại”? Hãy đợi đấy!
    Tôi hay suy tư về thân phận mình, một giảng viên đại học bình thường, nhưng luôn tự dằn vặt bản thân, cảm thấy hổ thẹn vì chưa xứng (hay không xứng) xét cả về sự uyên thâm trong chuyên môn mình đang dạy, lẫn sự tinh thông trong giảng dạy, tâm lý giáo dục, và thậm chí cả về đạo đức của bản thân mình. Nhưng nhìn hướng ra xã hội, từ phường đến cả Tổ quốc, từ giáo dục đến kinh tế, xã hội, khoa học, văn hóa, y tế, … Từ công an, đến quân đội, hải quan, thuế vụ, …
    Thương cho thân phận Việt, đất nước Việt. Tội nghiệp thế hệ trẻ, không biết đất nước rồi sẽ ra sao, tương lai họ thế nào khi mà gần như toàn xã hội không có gì thật cả, từ bài giảng, đến bằng cấp, công trình nghiên cứu, báo cáo khoa học, công việc chức vụ, chức danh, học hàm học vị, …
    Mọi người nếu cùng tự chiêm nghiệm bản thân thì có lẽ mọi thứ sẽ không đến nỗi.
    Khoan phản ứng với những gì tôi suy tư, hãy tự soi rọi bản thân mình sẽ rõ!
    Tư duy quản lý xã hội như vậy nên từ trên xuống dưới, đâu cũng thấy chuyên quyền, độc đoán, gia đình trị là rất dễ hiểu.

    ReplyDelete
  10. Mình thật sự bị sốc với tin tức này...khi nghe đồn mình không thể tin đó là sự thật.Nhưng nếu đó là sự thật thì mình thật thấy thất vọng. Chuyện ngoại tình thì đàn ông không ít thì nhiều cũng dính phải do có thể bên trong không có sự đồng điệu của trái tim,đó là sự thật đa số gia đình mắc phải. Nhưng mà trái với luân thường đạo đức thế này và nhất là với một con người đứng đầu ngành giáo dục có hiểu biết thì thật không thể chấp nhận được.
    Là học sinh của trường mình thật sự cảm thấy xấu hổ khi người đứng đầu điều hành lại không có một tư cách đạo đức tốt.Mình nghĩ rằng người này không thể làm gương cho thế hệ trẻ noi theo được.Còn chuyện gia đình thì mình không ý kiến vì đó là chuyện riêng.
    Ngoài ra,mình mong các bạn cũng đừng phê bình hết mọi người trong trường DH Công Nghiệp như vậy oan lắm.Mình học bên Viện Sinh Học Thực Phẩm không biết các bạn khác thì sao.Mình thấy giáo viên mà mình từng học qua rất tận tâm,dạy những điều hay và rất nghiêm khắc không hề như một số bạn vơ đũa cả nắm mà nói.Như thế khiến mình không đồng ý đâu.

    ReplyDelete
  11. chẳng biết mắt mủi thầy Tề ở đâu,, mà cặp với một em xấu thế, mặt lại già khằn, đúng là đánh đổi tất cả gia đình, danh dự,,mọi thứ,vì một con mụ xấu hoắc, chẳng đáng tí nào....

    ReplyDelete